(Lichngaytot.com) Phật nói rằng tất cả những gặp gỡ, chia ly, được mất đều là duyên nghiệp, đều nằm trong sự an bài của số phận, đến do số, đi do mệnh.
1. Phật dạy: “Đến có số định, đi có số mệnh!”
![]() |
Đến do số, đi do mệnh |
Đời người như chén trà, đậm nhạt đều có hương vị riêng, tháng năm như khúc nhạc, cao thấp tự nhiên hòa điệu.
Trong cõi hồng trần đầy biến đổi, ta thường vui buồn vì được mất, bất an bởi đến rồi lại đi.
Nhưng Phật dạy rằng: Mọi sự đến có lý do, mọi sự đi có định mệnh. Tất cả những gặp gỡ, chia ly, được mất đều là duyên nghiệp, đều nằm trong sự an bài của nhân duyên.
Mọi vật trên đời đều theo quy luật đến và đi, đến do số, đi do mệnh. Hoa xuân nở, lá thu rơi, mưa hè đến, tuyết đông tan - đó là lẽ tự nhiên.
Đời người cũng vậy, mỗi người xuất hiện, mỗi mối tình bắt đầu, mỗi công việc đến tay đều có thời điểm và nguyên nhân riêng. Ta tưởng là ngẫu nhiên, nhưng thực ra là tất nhiên, ta nghĩ là bất ngờ, nhưng kỳ thực là duyên nghiệp.
Đời người cũng vậy, mỗi người xuất hiện, mỗi mối tình bắt đầu, mỗi công việc đến tay đều có thời điểm và nguyên nhân riêng. Ta tưởng là ngẫu nhiên, nhưng thực ra là tất nhiên, ta nghĩ là bất ngờ, nhưng kỳ thực là duyên nghiệp.
Phật dạy: “Mọi pháp từ duyên sinh, mọi pháp từ duyên diệt.” Gặp gỡ là tái hợp sau bao ngày xa cách, còn chia ly là để chuẩn bị cho một lần hội ngộ tốt đẹp hơn.
Khi ai đó đến, ta không cần quá ngạc nhiên, vì đó là điều phải đến, khi ai đó đi, ta cũng chẳng cần quá đau buồn, vì đó là điều phải đi.
Khi ai đó đến, ta không cần quá ngạc nhiên, vì đó là điều phải đến, khi ai đó đi, ta cũng chẳng cần quá đau buồn, vì đó là điều phải đi.
Những người quan trọng, những việc ý nghĩa, những cơ hội quý giá trong đời đều đến theo sự sắp đặt vô hình.
Có thể vào một buổi chiều tà, ta gặp được người tri kỷ, vào một sớm mai, ta tìm thấy công việc mơ ước hay vào một buổi trưa, ta nhận được cơ hội bất ngờ. Tất cả những điều tưởng chừng ngẫu nhiên ấy đều có lý do sâu xa.
Có thể vào một buổi chiều tà, ta gặp được người tri kỷ, vào một sớm mai, ta tìm thấy công việc mơ ước hay vào một buổi trưa, ta nhận được cơ hội bất ngờ. Tất cả những điều tưởng chừng ngẫu nhiên ấy đều có lý do sâu xa.
2. Được mất buông bỏ, lòng như nước lặng thấy chân thật
Con người thường khổ tâm vì bám víu vào được mất. Được thì vui, mất thì buồn, cứ thế mà tâm trí xao động, chẳng lúc nào yên.
Nhưng người trí hiểu rằng được mất chỉ là hư ảo, bám víu là si mê. Cái được hôm nay, mai có thể mất; cái mất hôm nay, mai có thể trở lại. Trong cõi vô thường, chỉ khi buông bỏ được mất, lòng mới an nhiên.
Nhưng người trí hiểu rằng được mất chỉ là hư ảo, bám víu là si mê. Cái được hôm nay, mai có thể mất; cái mất hôm nay, mai có thể trở lại. Trong cõi vô thường, chỉ khi buông bỏ được mất, lòng mới an nhiên.
Phật dạy: “Tất cả những gì có hình tướng đều là hư ảo.” Danh vọng, tiền tài, địa vị mà ta theo đuổi, tưởng chừng quan trọng, nhưng thực ra như mộng mị, như bong bóng.
Thành công hôm nay, mai có thể thành dĩ vãng, thất bại hôm nay, mai có thể hóa cơ hội. Được và mất chỉ là những giai đoạn ngắn của đời người, sao phải bận tâm quá nhiều?
Thành công hôm nay, mai có thể thành dĩ vãng, thất bại hôm nay, mai có thể hóa cơ hội. Được và mất chỉ là những giai đoạn ngắn của đời người, sao phải bận tâm quá nhiều?
Khi ta học được cách không vui quá vì được, không buồn quá vì mất, lòng sẽ tự nhiên rộng mở. Được thì biết ơn và trân quý còn mất thì bình thản chấp nhận.
Lòng như thế mới là tự tại, mới là giải thoát. Người vượt qua được mất chẳng kiêu căng khi thành công, chẳng tự trách khi thất bại. Họ hiểu rằng giá trị đời người không nằm ở việc sở hữu gì, mà ở những gì ta trải nghiệm, học hỏi và trưởng thành.
Lòng như thế mới là tự tại, mới là giải thoát. Người vượt qua được mất chẳng kiêu căng khi thành công, chẳng tự trách khi thất bại. Họ hiểu rằng giá trị đời người không nằm ở việc sở hữu gì, mà ở những gì ta trải nghiệm, học hỏi và trưởng thành.
2. Có 16 lời tâm pháp, con đường an lòng nằm trong đó
Người xưa để lại 16 chữ tâm pháp: "Sủng nhục bất kinh, nhàn khán đình tiền hoa khai hoa lạc; khứ lưu vô ý, mạn tùy thiên ngoại vân quyển vân thư." 16 chữ này gói gọn trí tuệ lớn lao của đời người, chỉ ra chân lý an lòng.
Sủng nhục bất kinh là một sự tu dưỡng, càng là một cảnh giới. Dù khen ngợi hay chê bai, dù thành công hay thất bại, đều giữ được sự bình tĩnh nội tâm. Giống như những bông hoa trước sân, nở có vẻ đẹp nở, tàn có vẻ đẹp tàn, chúng ta chỉ cần lặng lẽ chiêm ngưỡng, không cần quá vui mừng, cũng không cần quá tiếc nuối.
Khứ lưu vô ý là một sự khoáng đạt, càng là một sự tự do. Dù tụ tan ly hợp, dù vinh nhục được mất, đều dùng tâm bình thường mà đối đãi. Giống như những đám mây trên trời, tụ có vẻ đẹp tụ, tan có vẻ đẹp tan, chúng ta chỉ cần nhàn nhã quan sát, không cần cố giữ gìn, cũng không cần ép buộc vĩnh cửu.
16 chữ này, thoạt nhìn đơn giản, thực ra chứa đựng triết lý đời người sâu sắc. Nó dạy chúng ta rằng, niềm vui chân thật không đến từ sự nhận được bên ngoài, mà từ sự bình an nội tâm, thành công chân thật không phải đánh bại người khác, mà là đánh bại sự bám víu và phiền não của chính mình.
3. Tùy duyên mà sống, thuận lẽ mà tự tại
Tùy duyên không phải là thụ động chờ đợi, mà là tích cực đối diện, không phải phó mặc cho số phận, mà là làm hết sức mình rồi buông bỏ kết quả.
Người tùy duyên biết nỗ lực đúng lúc, cũng biết buông tay đúng thời điểm. Họ hiểu rằng có những thứ có thể thay đổi bằng cố gắng, nhưng cũng có những thứ chỉ có thể hóa giải bằng chấp nhận.
Người tùy duyên biết nỗ lực đúng lúc, cũng biết buông tay đúng thời điểm. Họ hiểu rằng có những thứ có thể thay đổi bằng cố gắng, nhưng cũng có những thứ chỉ có thể hóa giải bằng chấp nhận.
Tùy duyên là trí tuệ của sự cân bằng: không cưỡng cầu, cũng không bỏ cuộc, không bám víu, cũng không bi quan. Khi cơ hội đến, hết lòng nắm bắt, khi kết quả không như ý, bình thản chấp nhận. Thái độ ấy giúp ta giữ được hy vọng trong nỗ lực và bình yên trong thất bại.
Mỗi lần gặp gỡ, chia ly, được hay mất đều là sự an bài của duyên phận. Ta không thể thay đổi những an bài ấy, nhưng có thể thay đổi cách ta đón nhận chúng. Với tâm tùy duyên, ta sẽ thấy mọi khoảnh khắc trong đời đều có nét đẹp, mọi trải nghiệm đều mang ý nghĩa.
Phật dạy: “Lòng còn toan tính, nơi đâu cũng có oán than; lòng đã rộng mở, mọi lúc đều là mùa xuân.” Trong thế gian biến đổi khôn lường, chỉ có sự an tĩnh trong tâm mới là tài sản vĩnh cửu.
Đến do số, đi do mệnh - đó là quy luật của đời, được mất tùy duyên, lòng an là đủ - đó là trí tuệ của cuộc sống.
Đến do số, đi do mệnh - đó là quy luật của đời, được mất tùy duyên, lòng an là đủ - đó là trí tuệ của cuộc sống.
Khi ta hiểu được lẽ đến đi, thấy rõ sự hư ảo của được mất, nắm được cách an lòng và sống tùy duyên, đời ta sẽ trở nên giản dị mà đẹp đẽ.
Không còn tiếc nuối quá khứ, không còn lo âu tương lai, chỉ tập trung vào hiện tại, cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của đời sống.
Không còn tiếc nuối quá khứ, không còn lo âu tương lai, chỉ tập trung vào hiện tại, cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của đời sống.
Nguyện cho mỗi chúng ta, trong cõi hồng trần, giữ được lòng trong sáng; trong được mất, giữ được tâm an nhiên, trong đến đi, giữ được trí tuệ tùy duyên. Như thế, trong kiếp người ngắn ngủi, ta sẽ sống trọn vẹn tự tại và vui vẻ.
Mời bạn tham khảo thêm tin:
Mời bạn tham khảo thêm tin: