(Lichngaytot.com) Có người thấu triệt, có người mê mờ. Nhìn chung, chúng ta có thể phân loại tín đồ thành 3 kiểu Phật tử mà Đức Phật nói đến, dựa trên mục đích và cách thức tu tập của họ.
Phật giáo, từ khi du nhập vào Châu Á đã trải qua hàng nghìn năm phát triển và vượt lên nhiều đạo để trở thành tôn giáo có ảnh hưởng lớn nhất, với lượng tín đồ khổng lồ.
Khắp các ngôi tự viện chùa chiền lớn nhỏ, hương khói vẫn lan tỏa, bất chấp những vấn đề tiêu cực như thương mại hóa hay bê bối của một số cá nhân, lòng tin và sự thành kính của Phật tử xuất gia và tại gia vẫn không hề suy giảm.
Khắp các ngôi tự viện chùa chiền lớn nhỏ, hương khói vẫn lan tỏa, bất chấp những vấn đề tiêu cực như thương mại hóa hay bê bối của một số cá nhân, lòng tin và sự thành kính của Phật tử xuất gia và tại gia vẫn không hề suy giảm.
Tuy nhiên, trong hàng vạn Phật tử này, không phải ai cũng như ai, có người thấu triệt, có người mê mờ. Nhìn chung, chúng ta có thể phân loại tín đồ thành 3 kiểu Phật tử mà Đức Phật nói đến, dựa trên mục đích và cách thức tu tập của họ.
1. Cấp A (Thượng đẳng): Người hiểu lý - Sống đúng đạo
![]() |
3 kiểu Phật tử mà Đức Phật nói đến |
Chân lý tu hành: Tu Tâm, giữ giới, cầu giác ngộ
Phật tử thuộc hạng thượng đẳng là những người tin Phật xuất phát từ lòng tôn kính chân thành đối với Đức Phật, không hề có bất kỳ động cơ tư lợi nào.
Họ tin Phật, tin vào Phật lý (chân lý Phật pháp), chứ không phải tin vào một cá nhân nào đó. Họ cảm niệm về tâm đại từ bi phổ độ chúng sinh của Đức Phật, chứ không phải mong cầu Đức Phật che chở, ban phúc lợi cho riêng mình.
Họ tin Phật, tin vào Phật lý (chân lý Phật pháp), chứ không phải tin vào một cá nhân nào đó. Họ cảm niệm về tâm đại từ bi phổ độ chúng sinh của Đức Phật, chứ không phải mong cầu Đức Phật che chở, ban phúc lợi cho riêng mình.
Đây là những người thực sự chính tín (tin đúng, tin chân chánh), họ thực sự đã đạt đến cảnh giới tâm có Phật. Họ không chỉ giác ngộ những giáo lý của Đức Phật, mà còn vận dụng những giáo lý ấy vào công việc, đời sống thường nhật để soi sáng và dẫn dắt hành động của mình.
Trong cuộc sống, họ nghiêm túc tuân theo lời Phật dạy, khoan dung với người, nghiêm khắc với mình, lấy Giới (những quy tắc đạo đức) làm Thầy.
Ngược lại, chính những người này lại ít chú trọng đến các hình thức bên ngoài như tranh nhau đốt nén hương đầu tiên hay đốt hương cao vút, bởi lẽ trong thâm tâm họ hiểu rõ Đức Phật không hề bận tâm đến những điều đó, đó chỉ là sự gán ghép của những kẻ mê tín mù quáng, không hiểu Phật lý.
Chính vì sống thiện lành, tỉnh thức và làm chủ được cuộc đời, cuộc sống của họ tự nhiên càng ngày càng an lạc, tốt đẹp. Họ không nặng về hình thức cúng bái rườm rà vì biết rõ: Phật không bận tâm đến hương hoa, lễ vật, mà chỉ quan tâm đến tâm hạnh của chúng sinh.
Trong cuộc sống, họ nghiêm túc tuân theo lời Phật dạy, khoan dung với người, nghiêm khắc với mình, lấy Giới (những quy tắc đạo đức) làm Thầy.
Ngược lại, chính những người này lại ít chú trọng đến các hình thức bên ngoài như tranh nhau đốt nén hương đầu tiên hay đốt hương cao vút, bởi lẽ trong thâm tâm họ hiểu rõ Đức Phật không hề bận tâm đến những điều đó, đó chỉ là sự gán ghép của những kẻ mê tín mù quáng, không hiểu Phật lý.
Chính vì sống thiện lành, tỉnh thức và làm chủ được cuộc đời, cuộc sống của họ tự nhiên càng ngày càng an lạc, tốt đẹp. Họ không nặng về hình thức cúng bái rườm rà vì biết rõ: Phật không bận tâm đến hương hoa, lễ vật, mà chỉ quan tâm đến tâm hạnh của chúng sinh.
2. Cấp B (Trung Đẳng): Người cầu lợi - Trông chờ phù hộ
Chân lý tu hành: Lợi dụng Phật Pháp, cầu phúc báo, tham lam
Phật tử thuộc hạng B thường mang theo tư tâm, chỉ muốn cầu lợi cho riêng bản thân mình, rất ích kỷ và còn nhiều tham sân si.
Họ tin Phật chỉ vì để cầu xin Đức Phật phù hộ, thậm chí có người vì đã làm những "việc xấu" khiến nội tâm bất an, cắn rứt nên mới dân hương đọc kinh cầu xin Phật tổ tha thứ, giải bớt nghiệp của bản thân.
Thậm chí có người còn gửi gắm cả giấc mộng thăng quan phát tài lên Đức Phật. Thực ra, việc tâm có mong cầu vốn dĩ không có gì đáng trách, mưu cầu gia đình hạnh phúc, bình an là ước mơ của mỗi người.
Nhưng nếu đặt hy vọng vào Đức Phật thay vì nỗ lực và phấn đấu bằng chính sức mình để đạt được hạnh phúc, thì có phần là cưỡng cầu (ép Phật ban cho điều khó).
Bởi vì trong mắt của Đức Phật, chúng sinh bình đẳng, Ngài sẽ không thiên vị ai, lại càng không bao che cho bất cứ ai.
Họ tin Phật chỉ vì để cầu xin Đức Phật phù hộ, thậm chí có người vì đã làm những "việc xấu" khiến nội tâm bất an, cắn rứt nên mới dân hương đọc kinh cầu xin Phật tổ tha thứ, giải bớt nghiệp của bản thân.
Thậm chí có người còn gửi gắm cả giấc mộng thăng quan phát tài lên Đức Phật. Thực ra, việc tâm có mong cầu vốn dĩ không có gì đáng trách, mưu cầu gia đình hạnh phúc, bình an là ước mơ của mỗi người.
Nhưng nếu đặt hy vọng vào Đức Phật thay vì nỗ lực và phấn đấu bằng chính sức mình để đạt được hạnh phúc, thì có phần là cưỡng cầu (ép Phật ban cho điều khó).
Bởi vì trong mắt của Đức Phật, chúng sinh bình đẳng, Ngài sẽ không thiên vị ai, lại càng không bao che cho bất cứ ai.
3. Cấp C (Hạ đẳng): Người mê muội - Chạy theo thần thông
Chân lý tu hành: Mê tín, chạy theo huyền bí, mù quáng
Cấp C là những người xuất phát từ sự ngu si, mê muội. Họ hoàn toàn không hiểu gì về Phật Pháp, chỉ biết tin theo những câu chuyện huyền bí, thần thông.
Họ tin Phật là một vị Thần Tiên có năng lực siêu nhiên. Họ chạy theo những nơi có tiếng là "linh thiêng", tìm kiếm những "thầy" có khả năng phi thường.
Đây là sự mê tín dị đoan. Họ không hiểu rằng Phật theo nghĩa gốc là Bậc Giác Ngộ. Phật là một người đã đạt được trí tuệ tối thượng. Nếu con người giác ngộ, tức là người đó đã là Phật, ai ai cũng có thể thành Phật.
Vì dành thời gian, công sức và tiền bạc chạy theo những điều vô nghĩa, bỏ bê công việc và lao động chân chính, cuối cùng họ không nhận được sự giúp đỡ nào từ Phật Pháp chân chính, mà còn tự đưa mình vào cảnh nghèo khó, khốn khổ (sống càng nghèo).
Phật giáo dạy về nhân quả báo ứng - gieo nhân nào gặt quả đó.
Người cấp A hiểu rằng: Hạnh phúc do tự thân tạo ra. Tu hành là thay đổi tâm tính, làm chủ hành vi, biết gieo nhân lành nên cuộc sống ngày càng tốt đẹp.
Người Cấp C sai lầm ở chỗ họ mong muốn có quả tốt mà lại không chịu gieo nhân tốt, lười nhác, bỏ bê lao động, chỉ biết cúng bái. Sự ỷ lại, không chịu tự lập, không chịu làm việc chính là cái Nhân xấu khiến cuộc sống của họ ngày càng sa sút.
Chân lý Phật Giáo cốt lõi là: Tự lực, tự cường. Chỉ cần chúng ta nỗ lực và kiên trì, làm chủ cuộc đời mình, quả báo tốt lành ắt sẽ đến.
Mời bạn tham khảo thêm tin:
Mời bạn tham khảo thêm tin:

